Breeze

"The world is not beautiful, and that is why it is beautiful." ___ Kino ___ Kino no Tabi: The Beautiful World (Kino's Journey) "The world is cruel, but also very beautiful." ___ Mikasa Ackerman ___ Shingeki no Kyojin (Attack on Titan)

The Dreams of Satoshi Kon: Chapter IV - Warmth

The Dreams of Satoshi Kon: Chapter IV - Warmth
(Những giấc mơ của Satoshi Kon: Chương IV - Sự Ấm Áp)
Tokyo Godfather  -   Một đêm tuyết phủ
"Tôi chưa bao giờ thấy nhiều sự trùng hợp cùng các sự kiện rơi vào bên trong một nơi rất gọn gàng ngăn nắp trong cuộc sống thực, tôi có thể vừa mới tin được điều đó. Đó không phải là Tokyo Godfathers sau tất cả." - Trích từ bài viết trên blog chính thức của Satoshi Kon.

Giáng SinhNhật Bản là một hiện tượng lạ (strange phenomenon). Một lần tôi đã có ý muốn thăm quan Tokyo, đó là hai tuần cuối cùng trong tháng 11, và theo đôi mắt ngoại quốc nhỏ bé dường như nhìn thấy ít khác biệt từ quê hương. Đèn và đồ trang trí choán đầy bầu không khí trên (above) các đường phố, và các quận tiểu thương của Shinjuku cùng Shibuya kiêu hãnh phô bày từ ô kính cửa tiệm, một trong những thứ công phu và nguy nga nhất mà tôi đã từng thấy.

Nhưng với một số dân Thiên Chúa Giáo dưới 2 triệu đó dường như có ít nhiều để Giáng Sinh (Christmas) ở Nhật Bản (Japan) hơn là một cơ hội kinh doanh tiếp thị. Ngày Giáng Sinh tự nó dù không sánh được với một ngày lễ quốc gia (national holiday), và với đa số người dân Tokyo nó đánh dấu ít hơn một cái cớ để trao đổi quà tặng và ăn bánh, lễ kỷ niệm thực sự được để dành cho đêm giao thừa năm mới (New Year's Eve). Ở đây không có một cái gì của truyền thống, thuyết tâm linh (spiritualism) hoặc tính đa cảm (sentimentality) rằng chúng ta ở phương Tây ăn mừng trên khắp kỳ nghỉ "văn hoa bóng bẩy" - hoặc ít nhất thích được sự lãng mạn giả bộ mà chúng ta hay làm.
Tokyo Godfather
Đó là lý do tại sao nó rất đặc biệt (remarkable) rằng với Tokyo Godfathers Satoshi Kon thực hiện những gì được cân nhắc bởi nhiều nhà phê bình (critics) và người hâm mộ (fans) ở phương Tây là một bộ phim Giáng Sinh hoàn hảo (perfect Christmas movie). Nó không chỉ vui vẻ hoạt bát và tận tâm (light-hearted) nhất trong các tác phẩm "thách thức" nổi tiếng nhất của ông, nhưng một trong số ít sự chín chắn (mature), bộ phim anime dành cho người lớn mà bạn có thể phô diễn cho bất cứ ai - nhiều năm tôi đã mua các ấn bản cho bạn bè và gia đình như một món quà Giáng Sinh - và nó gần như đảm bảo một sự đáp lại tích cực. Vào những lúc đó cảm thấy như nó có thể là một hit Holywood cảm nhận-tốt nhất (feel-good hit), bạn có thể chỉ quay nó trong live-action, di chuyển (re-locate) nó đến Brooklyn (một trong 5 quận của New York) và xem giải Oscar đi tới sự lắc lư bên trong (rolling in).

Tại trái tim của nó, nó là một tiền đề đơn giản kinh điển (classically simple premise), và một trong đó Satoshi Kon công khai mượn từ vô số các movie Hollywood và trong sự tỉ mỉ chi tiết 3 Godfathers (1948) phương Tây của John Ford. Mở đầu trong đêm Giáng Sinh (Christmas Eve), nó kể về câu chuyện (tale) của ba người vô gia cư (homeless down): người già-bỏ nhà ghiền rượu (outs – aging alcoholic) Gin, người đàn ông transvestite (mặc đồ phụ nữ) Hana và cô gái tuổi teen chạy trốn gia đình Miyuki - người đã vấp ngã ngang qua một đứa trẻ sơ sinh (newborn child) bị bỏ rơi giữa một thùng rác. Thề nguyện để trả lại đứa bé cho gia đình của nó, họ đặt ra một cuộc hành trình băng qua (across) Tokyo, và đi tìm chính bản thân họ bị xáo trộn (embroiled) trong một sự nối tiếp (sequence) các chuỗi sự kiện và sự trùng hợp ngẫu nhiên không chắc có thực (unlikely coincidences).
Tokyo Godfather
Lần xem đầu tiên Tokyo Godfather dường như không quá phức tạp (straightforward) và dễ tiếp cận (accessible) rằng trên bản gốc của nó phát hành một số nhà phê bình (critics) công kích nó cho các thử nghiệm (experimentation) sự ngây ngô hăng hái (medium-pushing) và các hình ảnh "bện xoắn" đời thực (reality-twisting) về các tác phẩm trước đó của Satoshi Kon. Và đến một mức độ nhất định (certain extent) họ đã đúng; movie đi đến một nơi xa nhiều hơn tiếp cận thông thường (conventional approach) để kể chuyện (storytelling) hơn Perfect Blue hoặc Millennium Actress. Nhưng để công kích Tokyo Godfathers cho điều này dường như không chỉ là một nỗ lực không công bằng (unfair attempt) theo pigeon-hole (nguyên lý ngăn kéo) Kon là một đạo diễn, không những cũng bỏ lỡ một số thứ tinh tế khó thấy nhất mà hơn nữa (yet) cách kể chuyện thị giác đáng giá (rewarding) mà anime đã đưa đến.
Tokyo Godfather
Phần lớn phép thuật của phim đến từ nhân vật thứ tư (fourth) của nó, diễn viên quan trọng làm thinh (silent key player): chính trong Tokyo. Trong khi mô tả phần lớn trong một cái vô cùng tỉ mỉ chi tiết, gần như bút pháp photorealistic (ảnh hiện thực), Kon sử dụng cách tiếp cận (approach) mặt nghiêng (skewing) thực tế của ông trong cách làm rất tinh tế (subtle) mà họ có thể bỏ qua trong lần xem đầu tiên. Ở đây có một đầu mối (clue) đến một trong những thủ pháp (trick) của ông trong một chuỗi những tiêu đề mở đầu tuy nhiên, như những sự tín nhiệm những nhân vật biểu lộ trên những bảng hiệu (signs) đường phố, quảng cáo tiếp thị, và những mặt bên của xe vận tải ngang qua. Kon rõ ràng bị ám ảnh (obsessed) với những bảng hiệu (signage) của Tokyo trong suốt bộ phim, và bất cứ ai thậm chí đã từng liếc nhìn (glanced) trong hình ảnh của đèn neon thắp sáng đường phố (neon lit streets) của thành phố vào ban đêm có thể hiểu được lý do tại sao. Nhưng trọng tâm của Kon ở đây đi xa hơn (beyond) một sự đánh giá (appreciation) về thẩm mỹ (aesthetics) và thiết kế đơn thuần (mere), và bên trong cuộc thám hiểm (exploration) về sự khác nhau (divergence) giữa thực tế và quảng cáo (advertised). Tại các điểm riêng biệt (several points), như các nhân vật thảo luận về gia đình thất lạc của họ. Họ kháng cự (against) với một phông nền của các quảng cáo (ads) để giới thiệu (present) khuôn sáo (stereotypically - rập khuôn) những miêu tả hời hợt (shallow) của sự dối trá (faux) niềm vui hạnh phúc gia đình (domestic bliss), và chúng ta gợi nhớ (reminded) khôn khéo tinh vi (subtly) như thế nào là một gia đình độc đáo (unconventional family) có thể đúng lúc mà (just as) ấm áp và ấn tượng (effective) như gia đình hạt nhân (nuclear family) có thể tàn phá (destructive) và gây ngộp thở (suffocating). Không phải Kon không thích gia đình (anti-family) theo bất kỳ phương cách nào, xa hơn điều đó trong thực tế - Tokyo Godfathers thành công quá tốt (so-well) như movie về Christmas vì nó nhắc nhở (remind) chúng ta sự quan trọng như thế nào, nó là một phần của một nhóm nơi bạn cảm giác bạn thuộc về (belong) - ông ấy chỉ hỏi dẫu rằng (whether) sự hợp nhất này có phải luôn luôn là ảo ảnh (illusion) gia đình chúng ta giao bán (sold) như là tồn tại "tiêu chuẩn" thông qua quảng cáo (advertising) và truyền thông. Ý tưởng ánh sáng (lighting) và màu sắc (coloring) của truyền thông điện tử (electric media) những cảm xúc trong chúng ta đưa đến một sự tột cùng (extreme) tới gần cao trào (climax) của movie, khi hai nhân vật thảo luận (discussions) và tranh luận (arguments) được thắp sáng chỉ bằng (lit merely) một chiếc tivi (television set) màn hình đen ngòm (off-screen) - các màu sắc nó liệng ném (casts) ngang qua (across) thay đổi căn phòng (room changing) để phù hợp (match) với những gì được nói. Đó là một hiệu ứng rất tinh tế (subtle effect), nhưng là một ấn tượng rất cao (highly effective) một thứ làm tôn lên (heightening) bầu không khí và sự cấp bách (urgency) của bối cảnh, với sự chuyển mạch (switching) bóng tối yếu ớt (pale shades) để màu đỏ thô nhám (harsh) như thanh âm trỗi dậy (rise) và tâm trạng (tempers) lóe sáng (flare).

Tokyo Godfather
Trong thực tế, Tokyo của Kon dường như ấm áp nhất và hầu hết lôi cuốn (inviting) vào ban đêm, khi "đắm mình" trong các đèn nhân tạo (artificial) sặc sỡ (multicolored). Trong ánh sáng ban ngày (daylight) nó lạnh lẽo và gay gắt (harsh), đặc biệt là trong một chuỗi sáng tạo (inventive sequence) nơi ba người anh hùng của chúng ta cố gắng tìm địa chỉ của ba mẹ thất lạc bằng cách nhìn vào các vị trí (positioning) của Tòa Thị Chính Tokyo (Metropolitan Government Building) trong một bức ảnh bên trái cùng với đứa bé. Thiết kế riêng biệt (distinct) sóng đôi của tòa nhà có lẽ (perhaps) dễ nhận biết nhất đến anime fans từ Patlabor 2 của Mamoru Oshii - nơi Kon từng làm việc như một nghệ sĩ sắp đặt bố cục - và chỉ như trong bộ phim mà nó được mô tả bằng một sự nổi bật ấn tượng sâu sắc (striking), gần như cái kỳ lạ vẫn còn kết cấu (structure), vây quanh (surrounded) bởi tuyết rơi xoáy tít (swirling snowfall).
Tokyo Godfather
Có lẽ nguyên do sự tiếp nối ban ngày (daytime) của Tokyo Godfathers là rất tàn nhẫn (harsh) và tiên đoán (foreboding) vì họ ném một ánh sáng rõ ràng (clear light) đến một thế giới nơi mà các nhân vật chính (protagonists) là người bị bỏ rơi (outcasts) và không còn có thể ẩn mình trong bóng tối từ sự xấu hổ (shame) cùng hối tiếc (regret) đã ám ảnh quá khứ của họ. Đó là ở đây, với các tiết lộ dần dần (gradual reveal) quá khứ (back-stories) ba người anh hùng của chúng ta, rằng bộ phim rất hiệu quả (efficiently) chạm đến chúng ta với tư cách những người xem. Chúng ta nhận ra rằng những cái gọi là bỏ quên (drop-outs) - điển hình của rất nhiều thứ chúng ta vượt qua khi không cần suy nghĩ tại một thời điểm hàng ngày trong cuộc sống bản thân - không bao giờ để sự khác biệt tới chính chúng ta. Tất cả nó có thể nắm giữ như một vòng xoáy của nợ nần (spiral of debt), một người thân yêu biến mất hoặc thậm chí một cuộc tranh luận với cha mẹ của mình mà đi quá xa cho bất kỳ ai trong chúng ta có khả năng (potentially) để tìm thấy chính bản thân trong vị trí của họ. Nó có thể có vẻ giống như một thông điệp rõ ràng, nhưng nó là một Satoshi Kon bày tỏ giãi bày (delivers) rất mạnh mẽ, không bao giờ khó khăn (laboring) trong vấn đề. Mặc dù cách xây dựng theo từng mùa của nó và ảnh hưởng chút văn hóa phương Tây, chúng ta được nhắc nhở rằng đây không phải là một bộ phim Hollywood, và những khoảnh khắc cuối cùng của nó cung cấp cho chúng ta một kết thúc có hậu ấm áp (warm) nhưng không chắc chắn (uncertain) thay vì một sự ràng mạch (instead) và miếng đường ngọt lịm (sugar-sweet). Sự gần gũi (accessible) và vô tư vui vẻ (light-hearted) khi nó có thể diễn ra, Tokyo Godfathers sẽ vẫn là một bộ phim Satoshi Kon sau tất cả, và hơn nữa là một ví dụ khác cho sự độc đáo phá cách (unique) của ông - và vô cùng đáng nhớ (sorely missed) - thiên tài cho sự vận dụng (manipulation) thông qua sự mơ hồ (ambiguity) và không chắc chắn (uncertainty).

Writer: Tim Maughan (Source: Anime News Network)
Translator: Breeze
Share on Google Plus

About http://manga-anime-lightnovel.blogspot.com/

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment